Tiểu Sơn há hốc miệng, dường như muốn nói lại những câu nói dọa người kia một lần nữa, nhưng mà đột nhiên nhìn thấy sắc mặt trắng bệch yếu ớt hơn tờ giấy của Bạch Hi Cảnh, liền không chút do dự đem những lời nói đó nuốt trở lại. Anh ta biết Tiểu Tịnh Trần có vị trí như thế nào trong lòng Bạch Hi Cảnh, anh ta chỉ muốn dọa cho anh tỉnh lại mà thôi, người nếu đã tỉnh lại rồi thế thì đừng ngược người ta quá nữa, sẽ bị sét đánh đó!
Tiểu Sơn đột nhiên trở lại bộ dạng mặt núi băng tê liệt, mặt không biểu cảm chỉ về phía sau Bạch Hi Cảnh, không nói một câu.
Bạch Hi Cảnh theo phản ứng quay đầu lại, không kịp đề phòng bị màu đỏ chiếm hơn nửa cái gối đâm vào mắt anh phát đau. Bạch Hi Cảnh theo phản xạ nuốt nước bọt, mùi máu tươi đầy miệng, giơ tay sờ sau gáy mình, trong lòng bàn tay đều là dịch lỏng ấm áp ẩm ướt.
Ước đoán phải cần biết bao nhiêu máu mới có thể tạo nên cảnh tượng nhìn thấy mà đau lòng như vậy, trái tim của Bạch Hi Cảnh đột nhiên chìm xuống đáy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com