Nàng tiên cá xác định rõ mục tiêu liền bơi tới bên cạnh Triển Đế, vươn cánh tay thon dài mịn màng như ngọc ra ôm lấy eo của anh ta. Đôi chân mượt mà trắng như tuyết dễ dàng đạp đứt những cây rong rêu đang bám chắc kia. Nàng tiên cá gắng sức nâng người mình lên, đồng thời kéo theo Triển Đế nhanh chóng ngoi lên trên mặt nước.
Triển Đế dường như đã bị tiên cá mê hoặc. Anh trông như một con rối đã đánh mất linh hồn, ngẩn ngơ mặc cho người khác thao túng.
Rào rào…
Hai người cùng lúc ngoi lên khỏi mặt nước, một lượng không khí lớn tràn vào phần phổi khô khốc khiến cho Triển Đế bị sặc ho điên cuồng, đồng thời kéo tinh thần anh quay trở lại. Tiểu Tịnh Trần bất giác vỗ vào sau lưng anh, nhìn Triển Đế gần như ho ra cả phổi, Tiểu Tịnh Trần lo lắng hỏi: "Anh không sao chứ!"
Triển Đế liên tục lắc đầu, mặt đỏ đến gần như vỡ cả mạch máu: "Khụ… Cảm ơn… Khụ… Cảm ơn em đã cứu anh. Anh tên là Triển Đế, còn em?!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com