Phụng Vân Cảnh cầm lá cờ đen đã được thu nhỏ trong tay, cặp mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hột Khê ở cách đó không xa, trong mắt tràn đầy sự hung ác và tàn khốc, "Hề Nguyệt, nàng dám làm càn trước mặt ta à, chẳng qua là nàng ỷ vào việc ta không nỡ giết nàng. Nhưng, cho dù ta không giết nàng, ta cũng có thể phế đi tu vi của nàng, bẻ gãy tay chân nàng, nhốt nàng trong lồng để nuôi dưỡng. Ta vẫn có thể chiếm được thân xác nàng như thường! Tại nàng ép ta! Ép ta ra tay ác độc với nàng. Nàng tưởng bản thân nàng có thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao?"
Vừa dứt lời, toàn bộ linh lực quanh cơ thể Phụng Vân Cảnh bỗng nhiên điên cuồng bộc phát, cả một vùng trời đất đều bị luồng khí lạnh thấu xương bủa vây.
Còn cả cơ thể hắn thì nhanh chóng càn quét về phía nhóm người Hột Khê tựa như một cơn gió lốc.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com