"…" Phương Tiểu Nhã mím môi, lắc đầu không trả lời.
Không phải cô ấy không muốn nói, mà cô ấy sợ vừa mở miệng ra sẽ không nhịn được mà khóc nấc lên.
"Thế nào? Cô nói cho bạn học của cô đi?" Mẹ chồng chọc mạnh vào bả vai của Phương Tiểu Nhã.
"Tôi không đánh cũng chẳng mắng cô, giả vờ tội nghiệp cho ai xem hả? Sớm biết cô là cái loại con gái như vậy thì tôi đã không để con trai tôi cưới cô rồi! Không biết thế nào là tôn trọng người lớn cả!"
"Cứ như là tôi bắt nạt cô vậy, người thành phố các cô có tiền thì giỏi lắm à? Con trai tôi cũng biết kiếm tiền! Điệu rớt mùng tơi, đang nói chuyện bình thường thì chảy nước mắt, bị thần kinh à?"
Nghe vậy, Cảnh Y Nhân nhíu mày, hất tay bà ta ra khỏi vai của Phương Tiểu Nhã.
Cô trách: "Nói chuyện thì cứ nói, bà chỉ chỉ chỏ chỏ cái gì?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com