Phía sau con đường rợp bóng cây ngoài cửa sổ là cánh đồng cỏ bao la và một rừng cây cao vút được cắt tỉa gọn gàng bao xung quanh.
Ở hai hàng cây ven đường, cứ cách mười mét lại có một quân nhân ôm cây súng, xe của họ đi đến đâu đều có quân nhân chào theo nghi thức quân đội đến đấy.
Đến khi xe chạy ra khỏi đoạn đường trồng cây tùng bách, họ đã có thể trông thấy hàng rào bảo vệ cao cao đằng xa.
Bên ngoài hàng rào bảo vệ, người người tấp nập, nhìn không tới cuối, nhìn không đến bờ.
Ngoài những lần trên chiến trường ra, đây là lần đầu tiên Cảnh Y Nhân nhìn thấy đông người đến vậy, bọn họ cầm lá cờ trong tay vẫy liên tục, có người còn giơ tấm biển bằng vải lụa lên.
Có người ngồi xổm trên mặt đất, hoặc ngồi trên ghế nhỏ, giống như đang chờ đợi điều gì đó.
Khoảng cách quá xa, Cảnh Y Nhân chỉ có thể nghe thấy âm thanh ầm ĩ.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com