Tiết Phương Hoa đùng đùng nổi giận gọi cho Lý Đồng.
Vừa mở miệng cô ta đã chửi ầm lên: "Lý Đồng! Cô là đồ tiện nhân! Đừng tưởng tôi không biết cô bỏ thuốc Cảnh Y Nhân, cô muốn hãm hại tôi…"
Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng ngáp của Lý Đồng: "Phương Hoa! Tôi không biết cô đang nói gì, nửa đêm canh ba cô gọi điện cho tôi để lên cơn điên à? Cái gì mà bỏ với không bỏ thuốc, tôi chẳng hiểu gì cả."
Tiết Phương Hoa tức đến nghiến răng: "Được lắm! Cô cứ giả ngu đi! Chúng ta chống mắt lên xem, rốt cuộc là ai chết trước."
…
Lục Minh trở lại phòng bệnh.
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa ra, trong phòng không bật điều hòa nên không khí rất oi bức. Hai ngày nay Lục Minh không hề chợp mắt, anh khẽ đi vào nhà vệ sinh tắm sơ qua, rồi thay một bộ đồng phục bệnh nhân mới, cùng nằm trên giường với Cảnh Y Nhân.
Lúc anh để nhân viên điều dưỡng rời đi, cô ta như thể được ban ân vậy, lập tức ra khỏi gian phòng nóng tới mức cô ta không thể chịu nổi nữa.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com