Hôm sau, ngày 11 tháng 7, trời râm.
Hiếm lắm mới có một ngày sắc trời râm mát, tuy có Phong hồn băng châu nên Tống Thư Hàng không sợ nóng bức, thế nhưng giữa ngày hè nóng nực mà không thấy khuôn mặt tươi cười xán lạn của ông Mặt trời thì tâm trạng vẫn tốt hơn nhiều.
Sáng sớm nay Triệu Nhã Nhãđã lái xe đến đưa ba Tống đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe…
Mới đầu ba Tống còn khăng khăng nói thân thể mình chẳng có vấn đề gì, không muốn đi bệnh viện. Những người ởđộ tuổi của ba Tống đều có tật xấu như thếđó, ốm đau không chịu đi bệnh viện khám, cảm mạo thông thường toàn thích ở nhà tự chữa, cứ như có sự kháng cự trời sinh với ba chữ"đến bệnh viện" vậy.
Thế nhưng sau khi mẹ Tống nghiêm sắc mặt lại thì ba Tống bèn ngoan ngoãn theo Triệu Nhã Nhãđến bệnh viện ngay.
Sự tình đằng sau quan hệđặc biệt giữa ba Tống và mẹ Tống cũng là cả một câu chuyện dài.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com