Trước giờ Hạ Lăng chưa từng để ý, hắn bắt đầu ho khan từ bao giờ?
Quỷ thần xui khiến, cô nhớ lại ngày dọn nhà lần đó, hắn đứng sừng sững trong gió, mang theo tiếng ho khan khe khẽ khi nói chuyện.
Tim cô chùng xuống, chẳng lẽ hắn thật sự mắc bệnh nan y như Sở Thâm nói? Nhìn qua người đàn ông đang cẩn thận nhặt lấy hạc giấy, cô muốn nhào tới để hỏi cho rõ, nhưng lại sợ, nếu như là thật thì phải làm sao đây? Cuối cùng, cô chỉ đứng yên ở cạnh cửa, suy nghĩ bấn loạn.
Bùi Tử Hành dọn dẹp sạch sẽ những con hạc giấy đầy màu sắc ở dưới đất, vuốt thẳng từng con, bỏ những con bị cô làm rách vào trong hộp, cài hộp lại đàng hoàng, tỉ mỉ sửa lại những chỗ bị hư hại ở trên, rồi lại lấy ống tay áo lau sạch vết bẩn trên hộp.
Mũi Hạ Lăng cay xè, trước giờ hắn đều là người coi trọng thể diện, chưa từng không màng hình tượng mà lấy ống tay áo lau qua thứ gì, chưa từng khó coi như thế này.
Hồi lâu sau, hắn cất hộp giấy đi, đứng dậy thì bất ngờ nhìn thấy cô.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com