"Bà xã, anh muốn em đút cho anh."
Miêu Kỳ Phong nhìn Hạ Lâm như một đứa trẻ đang làm nũng.
"Anh tự ăn đi."
"Không chịu đâu, em mà không đút thì anh sẽ không ăn."
Thấy Miêu Kỳ Phong đùa giỡn, Hạ Lâm vừa đau đầu lại buồn cười, cô nhìn anh và nói, "Miêu Kỳ Phong, nếu em không tính nhầm thì năm nay anh hai mươi chín tuổi rồi đấy? Vả lại nếu để cấp dưới của anh biết anh đường đường là một vị trung tướng mà còn đòi người ta đút cho ăn, sau này làm sao anh ra oai trong quân được nữa?"
Miêu Kỳ Phong nghiêm trang nhìn Hạ Lâm, hùng hồn giải thích, "Bà xã à, tuổi thật của anh là hai mươi chín, nhưng tuổi tâm lý thì chỉ mới lên ba thôi."
"…"
Khóe miệng Hạ Lâm giật giật, điều này cô cũng nhận ra rồi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com