webnovel

Chapter 18: Hành Trình Đến Miền Đất Cấm

Sau khi khám phá bí mật về thực thể bóng tối và nhận ra rõ ràng hơn về nhiệm vụ, cả nhóm rời khỏi ngôi thần cổ. Họ biết rằng con đường tiếp theo sẽ khó khăn hơn, khi ngôi đền cần đến hiện diện sâu trong vùng đất cấm – một khu vực mà bất kỳ ai cũng sợ hãi vì lời nói và những kẻ nguy hiểm chết người. Khi đó, mỗi bước chân của họ lại càng nặng nề hơn khi bóng tối tối như đang bao trùm khắp nơi.

Khi màn hình buông xuống, cả nhóm bước vào một khu rừng dày đặc với các cây cổ thụ xoắn xuýt. Từng bước chân sâu vào lớp đất mềm ẩm thực, nơi những thân cây chết khô vẫn đứng lặng yên như những cái bóng u tối. Ánh sáng từ ngọn lửa của Jaxon hắt lên những tán lá, tạo ra những hình thù kỳ lạ, khiến họ không khỏi sợ hãi.

Người áo choàng trắng nhắc nhở cả nhóm: "Đừng để những âm thanh hay bóng tối lạ dẫn dắt chúng ta đi lạc. Những lời nói ở đây không chỉ đánh vào thân xác, mà còn nói vào tâm trí."

Aria Valen gật đầu, bám sát Jaxon, trong khi Elias đi cuối cùng để bảo vệ phía sau. Họ cố gắng giữ tinh thần vững vàng, nhưng không khí ngày càng nặng nề khi tiếng ồn thì thầm bắt đầu vang lên trong đầu họ – những âm thanh ma quái không rõ nguồn gốc.

Sau tự nhiên, Elias dừng lại, đôi mắt mờ đi và lạc vào một trạng thái kỳ lạ. Trong bóng tối, anh thì thầm gọi: "Cha… mẹ… sao hai người lại ở đây?"

Cả nhóm đều nhận ra điều gì đó không ổn. Aria bước tới, lay mạnh Elias nhưng anh chỉ lướt nhìn về phía xa, ánh mắt vô hồn như bị thôi miên. Trước khi bước ra khỏi hàng, áo choàng trắng đã nhanh chóng mở cuốn sách cổ, Cô tới một trang có ký tự bảo vệ và đọc lời chú thích.

Khi những lời chú thích kết thúc, một vòng sáng xanh nhạt bao quanh họ, ngăn chặn ảnh hưởng của các cam bẫy tâm linh. Elias chớp mắt, trở lại bình thường, gấp gấp và nhìn xung quanh với cảm giác bối rối.

"Cảm giác như… tôi bị cuốn vào một giấc mơ," Elias lam bẩm sinh, vẫn chưa hết hoang mang.

"Cạm bẫy tâm linh ở đây mạnh hơn tôi tưởng," người áo choàng trắng nói, "và càng đi sâu vào vùng đất cấm, chúng sẽ càng nguy hiểm hơn."

Dưới lớp bảo vệ của lời chú thích, họ tiếp tục tiến sâu vào khu rừng. Cảm giác giác như bóng tối đang thít chặt xung quanh, làm không khí trở nên lạnh và ngạt. Tiếng nước nhỏ giảm dần vang vọng, cùng với những tiếng cười nhè nhẹ vang lên từ đâu đó. Aria nắm chặt thanh kiếm của mình, cảnh giác cao độ.

Sau vài giờ đi bộ trong sự im lặng, họ đến một khoảng đất trống giữa rừng cây. Ở trung tâm của khoảng trống, một bàn đá phủ đầy phong cách lộ ra, với một kết quả cầu thủy tinh kỳ lạ tỏa ánh sáng tím mờ ảo. Quả cầu có hình dạng như một ngôi sao, ánh sáng bên trong xoáy tròn như thể đang sống động.

Người áo choàng trắng thì thầm: "Đây là Cổ vật Cấm – một nguồn sức mạnh bóng tối có thể triệu hồi thực thể từ các chiều không gian khác."

Aria tiến lại gần, nhưng người áo choàng trắng lại: "Cẩn thận. Thứ này có thể chứa những nguy hiểm mà chúng ta không thể kiểm soát."

Cả nhóm vây quanh cầu, ánh mắt chăm sóc. Người áo choàng trắng giải thích rằng cổ vật này có thể lưu trữ những ký ức ức của thời đại cổ xưa, và với sự trợ giúp của cuốn sách, anh ấy sẽ giải nén những hình ảnh này để tìm hiểu quá khứ. Sau khi tìm trong cuốn sách, anh bắt đầu đọc những dòng chữ cổ.

Quả cầu phát sáng rực rỡ, và trong ánh mắt, không gian xung quanh như biến đổi. Cả nhóm như bị cuốn vào một giấc mơ, nơi họ đứng giữa một chiến trường hoang tàn. Trên bầu trời, những đám mây đen xoáy tròn, như đang chuẩn bị rơi xuống vòng xoáy phong.

Họ đã chứng minh hình ảnh kiến ​​trúc của các chiến binh cổ xưa – những người anh hùng của thời đại đã bị lãng quên, chiến đấu chống lại thực sự có thể làm bóng tối. Những ánh sáng từ vũ khí và phép thuật tỏa ra khắp chiến trường, nhưng sức mạnh của bóng tối quá áp đảo. Mọi người đều chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, và cuối cùng cả nhóm chứng kiến ​​một cảnh tượng kinh hoàng – từng chiến binh ngã xuống, còn thực sự bóng tối thì cười vang, chuẩn bị bao trùm mọi thứ trong màn hình.

Khi ký ức kết thúc, cả nhóm được đưa ra khỏi giấc mơ. Quả cầu vẫn phát sáng, nhưng giờ đây nó chỉ là một khối thủy tinh tĩnh lặng. Người áo choàng trắng nhìn cầu với ánh mắt nặng nề: "Thực thể bóng tối mà chúng ta đang đối đầu đã từng được phong ấn bởi những chiến binh này, nhưng phong ấn đó suy yếu theo thời gian."

Jaxon quay hỏi: "Chúng ta có thể phong ấn lại một lần nữa không?"

Người áo choàng trắng đáp: "Cần phải tìm một phương pháp mạnh mẽ hơn, vì bóng tối đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cuốn sách cổ có thể chứa đựng những mối quan hệ về cách ấn mới, nhưng chúng ta vẫn cần nguồn sức mạnh từ các thần đền khác."

Aria nhìn sâu vào kết quả cầu thủy tinh, vì mong muốn hiểu được tất cả những điều có thể ẩn của nó. "Dù có nguy hiểm đến đâu, chúng tôi cũng không thể dừng lại. Những chiến binh ngày xưa đã hy sinh tất cả để ngăn chặn bóng tối, và chúng ta không thể để công lao của họ được phủ nhận."

Elias đặt tay lên vai cô, tiếp thêm động lực: "Chúng ta sẽ bảo vệ thế giới, cho dù điều đó đồng nghĩa với việc phải hy sinh chính mình."

Cả nhóm đã quyết định kết quả cầu thủy tinh và loại bỏ vùng đất cấm. Họ biết rằng cuộc hành trình tiếp theo sẽ càng thêm gian khổ, nhưng ý chí và quyết tâm đã có sáng trái tim họ, dẫn đường họ vượt qua mọi khó khăn phía trước.

Với mỗi bước đi ra khỏi vùng đất cấm, cả nhóm đều cảm thấy bóng tối dày đặc như đang bám theo phía sau. Họ vẫn còn một quãng đường dài, nhưng sự hy sinh và lòng sâu của họ sẽ là ánh sáng duy nhất để xua tan màn đêm đang bao trùm lên thế giới.