"Được rồi!"
Thấy tát nữa thì người phụ nữ này không chết cũng ngắc ngoải, Trương Huyền mới vung tay bảo dừng.
Ngay lúc đám người Tô sư cảm thấy, Dương sư khoan hồng độ lượng, nhân từ quá đỗi, thì lại nghe hắn nói tiếp một câu:
"Tôn Cường, đi gọi Lộ Trùng tới đây. Đánh người phụ nữ này, nó là người có tư cách nhất!"
"..."
Tô sư, Lăng sư.
"..."
Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ.
Nếu năm đó, đầu sỏ sai người giết chết cả nhà Lộ Trùng là người phụ nữ này, vậy thằng nhóc đó có tư cách nhất để được tự tay báo thù.
Vị thái tử phi này có thể tới đây nhanh đến vậy, thực sự là ngoài dự đoán của Trương Huyền.
Chỉ có điều, số của bọn họ đúng là đen đủi. Có Tô sư và Lăng sư ở đây, cái gọi là báo thù đó, chắc chắn chỉ có thể là một chuyện nực cười.
"Vâng!"
Tôn Cường xoay người đi ra ngoài. Không bao lâu sau, lão quay trở lại và Lộ Trùng đi theo phía sau.
"Sư tổ!"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com