Sống lại chưa được bao lâu, dung hợp được hoàn toàn linh hồn của tiền thân, Trương Huyền đã đạt đến Tâm Như Nước Lặng rồi.
Từ trước đến nay, hắn luôn dựa vào thư viện để tra cứu khuyết điểm, tìm ra vấn đề, chưa bao giờ để ý đến chuyện này. Lẽ nào… cảnh giới Tâm Như Nước Lặng của hắn không phải Minh Lý cảnh?
Nếu không phải thì chẳng thể khảo hạch Danh Sư, có được mỗi cái thư viện bá đạo này, thì có tác dụng khỉ khô gì?
Chắc không phải là thật đâu?
Trương Huyền hơi muốn khóc rồi.
Có điều, thoáng chốc hắn cũng đã hiểu.
Thấy người khác thi triển võ công, thư viện lập tức hình thành thư tịch, hắn cứ thế mà xem như một bản năng. Đổi lại là bất kì ai thì cũng chẳng bận tâm làm gì. Cái gọi là trình tự ngọn ngành, rốt cuộc có hay không, chỉ dựa vào điểm này thì không thể phân biệt được.
"Vậy… làm sao mới có thể kiểm tra được, là Minh Lý cảnh hay Như Nhất cảnh?" Nghĩ đến đây, Trương Huyền vội hỏi ngay.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com