Đương nhiên, Trương Huyền cũng biết đây là điều không thể.
Trở thành Luyện Đan Sư, hắn cũng hiểu được thuốc men dẫu có lợi hại đến mấy, nếu uống nhiều cũng sẽ bị nhờn thuốc, chứ đừng nói chi là loại thuốc có thể nâng cao tu vi tức khắc.
Giải quyết xong họa ngầm cho mấy đứa học sinh, hóa giải triệt để mâu thuẫn với Lục Tầm, vui vẻ cả làng. Ngay lúc viện trưởng đang định tuyên bố So Đấu Tân Sinh bắt đầu, chợt trông thấy vô số học sinh ùa đến, đứa nào đứa nấy cũng kích động đến đỏ ngầu đôi mắt, nhìn chằm chằm Trương Huyền như sói đói thấy thỏ.
"Thầy Trương, trò muốn được làm học trò của thầy, thầy có thể nhận trò làm đệ tử không?"
"Cầu xin thầy thu nhận trò với, trò không chỉ có thiên phú mà còn biết giăng màn trải chiếu, làm việc nhà…"
"Thực ra lâu nay trò vẫn luôn sùng bái thầy, dẫu không thể làm học sinh chính thức, làm học sinh dự thính cũng được…"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com