"Bẩm thầy Điền, vị này là Trương Huyền, nhà giáo trẻ kiệt xuất của học viện Hồng Thiên." Lưu Lăng giới thiệu.
Tuy Điền lão đã không còn dạy ông ấy, nhưng vẫn quen gọi cụ là thầy.
Một ngày làm thầy, suốt đời là cha.
Ở thế giới này, việc tôn sư trọng đạo được tuân thủ cực kì nghiêm khắc, dẫu có là Danh Sư, cũng không dám làm trái.
"Trương Huyền?" Điền lão lắc đầu, vẻ mặt chẳng hề kinh ngạc, song giọng điệu có vẻ ngờ vực: "Thầy giáo trẻ kiệt xuất nhất học viện Hồng Thiên chẳng phải là Lục Tầm sao?".
"Thầy Lục Tầm rất ưu tú, nhưng thầy Trương đây cũng chẳng kém cạnh gì, thậm chí còn trội hơn ạ." Nhớ lại những gì đã tận mắt chứng kiến ở học viện Hồng Thiên, Lưu Lăng không khỏi trầm trồ khen ngợi.
Tùy tiện dạy học trò trong mười ngày, đã vậy còn hai ba ngày mới gặp một lần, kết quả… người học trò nào cũng tiến bộ thần tốc, thực lực tăng lên cả mảng.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com