"Kiểu này không ổn tẹo nào…"
Trương Huyền lắc đầu nguầy nguậy.
Nếu mà như vậy thật, có lẽ mình sẽ nhanh chóng mắc chứng tâm thần phân liệt mất.
Khổ nỗi, không bái một trong số họ làm thầy thì lại chẳng có được tư cách Trợ Giáo, từ đó không thể khảo hạch làm Danh Sư chân chính.
Ngẫm thôi cũng thấy đau đầu.
"Thôi vậy, cứ tạm thời gác lại một bên. Có điều, dùng thân phận Trương Huyền gặp ba vị Danh Sư cũng có cái hay, một là để làm quen; hai cũng là để tiện hỏi về chuyện khí độc trong người!"
Rối rắm một lát, cuối cùng Trương Huyền đã có quyết định.
Luồng khí đen trong cơ thể hắn tuy tạm thời vẫn chưa gây ra nguy hiểm, nhưng nhất định phải giải trừ tận gốc. "Dương Huyền" đi thỉnh giáo thì mất giá của cao nhân quá, trái lại tự mình đi thì rất thích hợp.
Nếu Lục Tầm và Vương Siêu biết suy nghĩ này của hắn, chắc chắn sẽ khóc đến chết mất.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com