"Có điều thời gian mà hai cô cậu tiếp xúc với thư họa còn quá ngắn ngủi, nếu bây giờ bảo hai người cầm bút vẽ tranh để khảo hạch, chẳng những chẳng có hiệu quả gì, không khéo còn sỉ nhục chức nghiệp thư họa này. Cho nên, tôi và Nguyên Ngữ đã bàn bạc và nghĩ ra một phương pháp khảo hạch."
Hoàng Ngữ và Bạch Tốn cùng lắm cũng chỉ mới tiếp xúc với thư họa chưa đến một tháng, bây giờ bảo họ chấp bút thì vẽ được thứ gì đây? Cho nên, khảo hạch của đại sư Lục Trầm không phải là vẽ tranh.
Nói đến đây, ông ấy mỉm cười rồi tiếp, "Đó là… để tôi, Nguyên Ngữ và anh bạn trẻ Trương Huyền vẽ tranh, hai người sẽ thưởng lãm và bình phẩm. Ai bình phẩm đúng trọng tâm nhất, người đó sẽ có được Mặc Hiên đồ!"
"Vẽ tranh? Hử?"
Trương Huyền đang ngồi phẩm trà, chắc mẩm trong bụng là mình chỉ đến tham gia cho đủ số. Nhưng vừa nghe thấy lời này thì cả người lập tức lảo đảo một cái, suýt chút nữa là phun hết trà vào mặt cái ông già này.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com