Trương Huyền mặt như mếu.
Vốn cứ ngỡ mấy món ấy, nhiều nhất cũng chỉ mấy chục vạn kim tệ, mà dầu gì trong túi hắn cũng có ngót nghét trên 100 vạn, bỏ ra chút tiền cũng chẳng nhằm nhò gì, dù sao cũng coi như tiền từ trên trời rơi vào túi hắn. Nhưng có nằm mơ hắn cũng chẳng ngờ, tính gộp lại mà lại lên đến 2300 vạn kim tệ…
Số tiền mà hắn đang lấy làm tự hào, đứng trước cái giá này, cả số lẻ cũng chẳng trả nổi!
Người ta thường bảo là đào hố chôn cha, tổ bà nó, cái này gọi là đào hố chôn thầy nè!
Vốn cứ ngỡ giúp mấy đứa nó khai mở huyết mạch, bổ sung những khiếm khuyết, từ đó thực lực nâng cao mạnh mẽ, để cho thiên hạ phải lác mắt một phen. Chính mình cũng nhờ đó kiếm được cái danh cao nhân xem tiền như cỏ rác. Nằm mơ hắn cũng không ngờ, có mấy thứ mà lại mắc đến thế… Đúng là đen như chó mực mà!
Biết trước nó mắc đến thế thì đã không cố làm màu làm quái gì!
"Hay là… bỏ đi cho rồi nhỉ!"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com