Ố!
Cứ ngỡ đối phương sẽ đưa ra lý luận gì đó, nhưng không ngờ lại là một câu này, đan sư Trần Tiêu nghe mà tức đến suýt ói máu.
Ta chỉ ăn không ngon, ngủ không yên mà thôi, sao ngươi dám bảo ta sắp chết? Ngươi mới sắp chết, cả nhà người đều sắp chết…
Không chỉ ông ấy, những người khác nghe mà cũng sôi máu.
Đan sư Trần Tiêu đức cao vọng trọng, lâu nay rất được mọi người tôn kính. Thằng nhãi này vừa mở miệng ra đã trù ẻo ông ấy. Ngươi có giỏi thì chém ác thêm nữa vào!
"Lão phu trở thành Luyện Đan Sư đã nhiều năm nay, tuy chưa tiến thêm được bước nào nữa, nhưng tự nhận cũng khá là hiển hách, việc học hành cũng chưa từng ngơi nghỉ! Dẫu có bất tài, ít nhất ta cũng biết rõ tình trạng sức khỏe của mình như thế nào. Chẳng qua là do gần đây trong nhà xảy ra nhiều chuyện rắc rối nên lo nghĩ hơi quá mà thôi, còn thân thể thì chẳng có gì dị thường hết. Tại sao cậu lại bảo ta sắp chết?"
Đan sư Trần Tiêu khoát tay quát lên.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com