Lam Thiên Vũ và Lãnh Nhược Băng thay quần áo, gọi Triệu Quân và A Khải cùng đi ra ngoài.
Triệu Quân biết Lam Thiên Vũ đi gặp bá tước Louis không khỏi lo lắng, thận trọng hỏi: "Mợ chủ, đã muộn vậy rồi, cô thực sự muốn đi gặp bá tước Louis sao?"
"Tôi phải nói chuyện rõ ràng với anh ta." Lam Thiên Vũ nhíu mày: "Việc này giải quyết càng nhanh càng tốt, tóm lại các anh hôm nay đều có mặt, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Vâng." Triệu Quân gật đầu: "Hôm nay tôi sẽ không rời cô nửa bước, dù la xảy ra chuyện gì cũng không rời đi."
"Sẽ không có chuyện gì đâu, cậu đừng suy nghĩ quá nhiều." Lãnh Nhược Băng trấn an: "Có tôi ở đây, nếu quả thực có người dám giở trò, tôi nhìn qua là có thể nhìn ra được."
"Bà chủ nói cũng phải, bà nhìn xa trông rộng, không có chuyện gì qua được mắt của bà cả." Triệu Quân cười nói.
…
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com