"Đã lâu không gặp Lôi Liệt, không biết anh ta có chuyện gì." Kiều Tinh cau mày:
"Điện thoại cũng không gọi được, lại khiến người ta lo lắng."
"Anh ta đang làm trọng án phải không?" Lam Thiên Vũ nói:
"Đôi khi làm việc quan trọng không thể liên lạc với thế giới bên ngoài, anh ta là người như vậy, làm sao có chuyện gì được."
"Đừng quên anh ta là tổ trọng án, tớ sợ rằng những việc không may xảy ra với anh ấy." Kiều Tinh bĩu môi:
"Anh ta như vậy thích cậu, cậu một chút cũng không thèm để ý."
"Nếu tớ quan tâm tới anh ta, tớ sẽ gặp rắc rối." Lam Thiên Vũ cười nói:
"Không phải cậu quan tâm là được rồi sao!"
Hì hì, thật ra…- Kiều Tinh cười ngượng ngùng bẽn lẽn rồi lo lắng nói:
Tớ gọi cho đồng nghiệp của anh ấy, và đồng nghiệp của anh ấy nó rằng anh ta đã có một kì nghỉ dài hạn, đã lâu không đi làm. Lúc cậu phát hiện đã có thai, lúc ấy cậu bị Dạ Diễm mang đi, anh ta còn lái xe đuổi theo cậu, lẽ nào tớ không thấy!
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com