"Cậu chủ, ba phần cũng là cơ hội, chỉ cần ngài thả lỏng tâm trạng, sớm tiếp nhận trị liệu, vẫn có thể chữa khỏi được." Bác sĩ Tưởng an ủi nói.
"Tôi biết rồi, cảm ơn: "Dạ Diễm khẽ gật đầu, lúc này điện thoại vang lên, Triệu Quân gọi tới: "Cậu chủ, tôi đã đến bên dưới phòng khám rồi, lập tức đi lên đón anh."
"Không cần, tôi sẽ đi xuống."
Dạ Diễm cúp máy, ôm lấy thân thể ốm yếu từ từ đi về phía trước, bác sĩ Tưởng muốn đỡ nhưng anh lại đưa tay từ chối, anh chịu đựng được, không cần người khác giúp đỡ, anh còn có rất nhiều trách nhiệm, không thể ngã xuống như vậy được…
**
Xe bá tước Louis chạy đến khu biệt thự của nhà họ Dạ thì dừng lại, anh ta ra lệnh: "Mọi người xuống xe, chia hai người một tổ đi tìm, bất cứ nơi nào cũng không bỏ qua, sau khi tìm được người, không được hành động thiếu suy nghĩ, báo cho tôi biết, chờ chúng tôi đi qua rồi nói tiếp."
"Vâng." Các thuộc hạ lập tức làm theo.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com