"Cậu chủ, tôi nghĩ có thể đó chỉ là một nụ hôn mang tính lễ phép thôi. Cậu đừng suy nghĩ nhiều." Triệu Quân cẩn thận khuyên nhủ: "Tất cả mọi điều mợ chủ làm đều là vì cậu, cậu nên tin tưởng cô ấy."
"Tôi biết rồi." Dạ Diễm nâng tầm mắt: "Được rồi, cậu đi nghỉ ngơi đi."
"Vâng." Triệu Quân lo lắng nhìn anh rồi yên lặng lui ra.
...
Dạ Diễm ngồi một mình ở phòng sách, tự rót cho mình nửa ly rượu, trong lòng ngổn ngang. Anh thầm nói với bản thân mình, không thể hoài nghi Lam Thiên Vũ nữa. Lúc trước do anh vô cớ nghi ngờ cô nên mới xảy ra bi kịch, còn bây giờ, anh không thể lại phạm cùng một lỗi sai nữa.
Cho dù Thiên Vũ có làm gì thì cũng là vì anh, huống chi, cô đã nói không xảy ra chuyện gì, vậy nhất định là không xảy ra chuyện gì.
Nghĩ đến đây, Dạ Diễm đứng dậy trở về phòng...
**
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com