"Tôi cũng không biết nữa, chị gái à, những vấn đề này tôi cũng muốn biết rõ ràng." Triệu Quân bực bội nắm tóc.
Lúc này, điện thoại di động vang lên, là Dạ Diễm gọi đến.
Triệu Quân vội vàng nói: "Là điện thoại của cậu chủ, trước tiên hai người cứ nín đi đã, tôi nghe một chút, xem cậu chủ nói cái gì, có lẽ cậu chủ đã phát hiện người kia là giả."
"Ừ." Kiều Tinh liên tục gật đầu, lau nước mắt.
Lam Thiên Vũ cũng cắn môi dưới, ngừng khóc.
Triệu Quân nghe điện thoại, mở ra loa ngoài, để hai cô nghe thấy tiếng của Dạ Diễm --
"Cậu chủ!"
"Triệu Quân, cậu chết đâu rồi? ? Mau nói cách liên lạc với Thiên Vũ cho tôi biết."
"Cậu chủ, à, Thiên Vũ nào?"
"Nói nhảm, tôi vừa đuổi theo Thiên Vũ, ra khỏi nhà hàng đã không thấy cô ấy đâu, tôi tìm khắp nơi cũng không thấy cô ấy, cậu không phải có số điện thoại của cô ấy sao? Trước đó còn gửi nhắn tin cho cô ấy, mau gửi số điện thoại cho tôi."
"Cậu chủ, chuyện đó..."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com