Tiêu Hàn rời khỏi đại sảnh, bước ra ngoài cửa, đi ngang qua khoảng sân trống ngoài trời, anh ta bắt gặp công tước Louis nắm tay Tần Hi Á bước ra từ biệt thự, sải bước tới bãi đỗ xe, hai người nắm tay nhau, mỉm cười nhìn đối phương, dịu dàng mà thâm tình...
Khóe môi Tiêu Hàn vui vẻ nhếch lên, thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bước đi.
"Thiên Dực, cẩn thận!" Một giọng nói quen thuộc truyền đến, cả người Tiêu Hàn chấn động, theo bản năng quay đầu nhìn lại...
Lam Thiên Vũ từ xa chạy tới, lo lắng gọi tên con trai, cách khoảng mười mấy thước, Tiểu Thiên Dực loạng choạng bước nhỏ, đẩy xe đẩy của Tiểu Thiên Thiên chạy trốn, Tiểu Thiên Thiên trong xe đẩy cười to "ha ha ha", hình như cảm thấy chơi rất vui.
Bỗng nhiên, Tiểu Thiên Dực ngã sấp xuống, xe đẩy nhỏ trong tay mất kiểm soát lao về phía trước, trong lòng cả kinh, chạy tới như mũi tên chặn xe đẩy lại...
Tạ ơn trời đất!
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com