Lam Thiên Vũ thấm thía khuyên nhủ ——
"Thật ra không phải Phỉ Nhi không hiểu anh, em tin, trong lòng cô ấy vẫn còn có anh, nếu không, lần này cô ấy đã không đi Mỹ với anh, Lôi Liệt, từ nhỏ tới lớn, quả thật anh rất suôn sẻ, gần như chưa từng trải qua khó khăn trắc trở gì lớn, chuyện lần này là thử thách dành cho anh, cũng là thử thách đối với tình cảnh của anh và Phỉ Nhi, dù thế nào đi nữa, bây giờ chuyện cũng đã qua rồi, có lẽ anh nên giải quyết khó khăn trước mắt trước, đứng dậy lần nữa, em tin, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!"
"Ừm." Lôi Liệt nặng nề gật đầu, "Em nói rất đúng, anh sẽ giữ vững tinh thần, tiếp tục cố gắng! Cảm ơn em, thiên vũ!!!"
"Đừng khách sáo với em." Lam Thiên Vũ vỗ mu bàn tay anh ta, "Chăm sóc chú Lôi và mẹ thật tốt, bây giờ tình trạng cơ thể em không khỏe, giao trách nhiệm này lại cho anh."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com