"Cô ta sẽ không có cơ hội đó."
Lam Thiên Vũ nhìn thoáng qua Lưu Khang và Mạc Huy cách đó không xa, Mạc Huy chau mày, Lưu Khang đã lấy lệnh bắt người, xem ra là chuẩn bị bắt Mạc Nhu.
"Một người làm sai nên chịu trước pháp luật." Kiều Tình ngược lại rất thoáng: "Mạc Nhu hạ dược Lôi Liệt còn muốn ra tay với Phỉ Nhi đã vi phạm pháp luật."
"Nói không sai, nhưng…" Vẻ mặt Lam Thiên Vũ có chút khó xử.
"Cậu lo lắng Lôi Liệt sẽ khó xử?" Kiều Tình nhìn ra suy nghĩ của cô.
"Ừm." Lam Thiên Vũ gật đầu: "Tuy Lôi Liệt không có tình yêu nam nữ với Mạc Nhu nhưng anh ấy vẫn áy náy, Mạc Nhu ở nước Pháp trải qua tổn thương cũng gián tiếp vì anh ấy, Lôi Liệt là người coi trọng tình nghĩa, sợ là sẽ không bỏ mặc Mạc Nhu không quan tâm."
"Vậy Phỉ Nhi thì sao?" Kiều Tình cau mày: "Mạc Nhu cầm dao muốn giết Phỉ Nhi, thiếu chút cô ấy xảy ra chuyện, nếu lúc này Lôi Liệt còn ra mặt giúp Mạc Nhu, bà Sophie và ông Darn sẽ nghĩ thế nào? Phỉ Nhi sẽ nghĩ ra sao?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com