Lôi Liệt nghe thấy tiếng cha mình, hoảng sợ luống cuống chân tay mặc quần áo.
"Đừng gấp, để em ra xem trước." Mạc Nhu mặc áo ngủ đi ra ngoài mở cửa.
Lôi Chấn Đình hùng hùng hổ hổ đứng bên ngoài, thấy Mạc Nhu, sắc mặt vô cùng khó coi, cô gái này quần áo không chỉnh tề ra mở cửa, không biết là đã làm gì cùng Lôi Liệt rồi.
"Bác trai, bác khỏe ạ, cháu là Mạc Nhu." Mạc Nhu kính cẩn ân cần thăm hỏi.
Lôi Chấn Đình không để ý cô ta, nhìn vào phòng, Lôi Liệt vừa mặc vội áo khoác vừa đi ra: "Cha. . . . . ."
"Mày cút ra đây cho tao!" Lôi Chấn Đình giận dữ chỉ vào anh.
Lôi Liệt cuống quýt đi tới, vừa tới gần, Lôi Chấn Đình liền hung hăng đánh cho anh một bạt tai. . . . . .
"Chát!" Tiếng chát vô cùng vang dội, Mạc Nhu cũng bị dọa, lập tức đỡ Lôi Liệt, kinh ngạc nói, "Bác trai, bác làm cái gì vậy? Sao bác lại động tay đánh người thế?"
"Tôi dạy dỗ con tôi, không liên quan tới cô." Lôi Chấn Đình lạnh lùng liếc cô ta.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com