"Em yêu, chúng ta đi thôi." Dạ Diễm thân mật lôm eo Thiên Vũ, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô ấy.
"Tối qua em đã không được ngủ ngon. Hôm nay thì chụp ảnh cưới quá muộn. Thời gian không còn nhiều nữa, nếu chúng ta trì hoãn, sẽ không có ảnh cưới trong đám cưới vào ngày mai đâu! "
Câu nói của anh giống như đang nổi giận, mọi người phải suy nghĩ về nó. Khuôn mặt Tiêu Hàn ngay lập tức trở nên đờ đẫn, bàn tay thì vẫn đang cầm chiếc ly màu trắng.
Thiên Vũ cau mày tức giận với Dạ Diễm, làm sao anh ta có thể nói dối mà không biết xấu hổ như vậy chứ?
" Đáng ra anh phải trách em quá quyến rũ, vì vậy anh không thể ngừng thích em, càng không thể dừng lại ..."
Trước mặt Tiêu Hàn, Dạ Diễm hôn lên đôi môi của Thiên Vũ.
Thiên Vũ muốn đẩy anh ra, nhưng một tay cô bị siết chặt giữa cơ thể họ, và tay kia thì Dạ Diễm đang giữ. Cô không thể di chuyển được.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com