Sau một lúc lâu, cuối cùng cả hai người cũng đã lên đường đi đến bãi biển.
Lo lắng Thiên Vũ dễ bị nôn mửa, Dạ Diễm đã thay thế một phiên bản mở rộng của Rolls Royce. Tuy ngồi cùng nhau trong xe nhưng cả hai đều im lặng, không ai nói với ai câu gì. Lam Thiên Vũ thì nằm thiếp một lúc còn Dạ Diễm thì tay cầm máy tính bảng.
Trên đường đi, anh nhận được một cuộc gọi từ Dạ lão: "Thẩm phu nhân muốn đi thăm bạn bè của Thiên Vũ, hình như đó là Kiều Tinh đúng chứ?"
"Vâng, đó là Kiều Tinh." Nghe thấy Dạ Diễm nhắc đến Kiều Tinh, Thiên Vũ bất giác mở mắt, cô nhanh trí quay lưng lại với anh. Vì vậy, anh không phát hiện ra rằng thực ra cô đã tỉnh.
"Vậy cháu đang giữ con bé ở đâu rồi?" Dạ lão thái gia hỏi.
"Cô ấy đang trong giai đoạn dưỡng thương. Hai ngày nữa, vết thương sẽ lành, lúc đó cháu sẽ cử Triệu Quân đến đón cô ấy." Dạ Diễm yếu ớt nói, "Cô ấy vừa mới tỉnh, không thích hợp để bị quấy rầy đâu ạ."
"Ông cảnh báo, cháu đừng có mà lộn xộn."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com