"Sao?" Lãnh Nhược Băng kinh ngạc nhìn cô, nhất thời không phản ứng kịp, không rõ vì sao Lam Thiên Vũ vừa rồi còn khóc thảm như vậy, bây giờ đột nhiên thay đổi sắc mặt, còn nói mấy lời kỳ quái.
"Thiên Vũ, ông cụ Dạ vừa mới đi, hiện tại không cần gấp gáp bàn chuyện tang sự như vậy chứ?" Kiều Tinh nghẹn ngào nói.
"Không phải. . . . . ." Lam Thiên Vũ liếc ra ngoài cửa, nhỏ giọng nói, "Mẹ, ông nội chưa chết, chúng ta phải diễn trò, ở bệnh viện có rất nhiều nằm vùng theo dõi chúng ta, Diễm muốn tìm cơ hội trốn ra ngoài tìm Thiên Dực."
"A. . . . . ." Lãnh Nhược Băng và Kiều Tinh hít một ngụm khí lạnh, hai người khiếp sợ đến trợn mắt há miệng, vừa rồi Lam Thiên Vũ và Dạ Diễm diễn y như thật, ngay cả hai người cũng bị lừa, hai người thật sự nghĩ ông cụ Dạ đã chết, trái tim cũng tan nát, bây giờ mới biết chỉ là một vở kịch.
"Thì ra ông cụ Dạ còn chưa. . . . . ."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com