Nghĩ kỹ lại, Kiều Tinh nói đúng, cho dù anh không còn yêu Cung Vũ Dao nữa, nhưng cũng không thể khống chế tình cảm của Cung Vũ Dao với anh, chỉ cần Cung Vũ Dao không thể buông tay thì sẽ mãi là cây gai giữa anh và Lam Thiên Vũ, khó khăn lắm họ mới đến được ngày hôm nay, anh không muốn lại có thêm rắc rối gì nữa.
Nghĩ vậy, Dạ Diễm chắc chắn nói: "Được rồi, Vũ Dao, về phòng nghỉ ngơi đi. Ngày mai anh đưa em đến văn phòng luật sư hành chính ký tên chuyển nhượng tài sản, sau đó để Triệu Quân đưa em về Pháp."
"Anh Diễm..."
"Đừng để anh phải nói lại lần thứ hai." Dạ Diễm không cho Cung Vũ Dao cơ hội nói chuyện, mạnh mẽ ra lệnh: "Lập tức quay về phòng!!!"
Cung Vũ Dao nhìn dáng vẻ kiên quyết của anh, nước mắt lại rơi xuống, run rẩy nói: "Sao anh có thể nhẫn tâm như vậy? Anh biết một mình em ở Pháp khó khăn thế nào không? Một mình ở trong biệt thự giống như ngồi tù vậy, sống không bằng chết."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com