Thực sự tranh thủ từng giây từng phút, Dạ Diễm vẫn chưa điều tra ra, thì thời gian mở phiên tòa đã sắp tới, Lãnh Nhược Băng lo lắng: "Làm sao bây giờ? Mẹ phải ra ngoài, mẹ không thể để một mình chú Lôi đơn thương độc mã chiến đấu được."
Dạ Diễm suy nghĩ, nói: "Mẹ, mẹ và Thiên Vũ đến tòa trước đi, con và Triệu Quân ở đây tiếp tục điều tra, phải giữ liên lạc điện thoại đó, có tin tức gì con sẽ gọi điện cho hai người."
"Được." Lãnh Nhược Băng gật đầu: "Chuyện đã tới nước này chỉ có thể làm vậy thôi."
"Mẹ, vậy chúng ta đi thôi, thời gian không còn sớm nữa, muộn là sẽ không kịp đâu." Lam Thiên Vũ thúc giục.
"Mẹ về phòng lấy áo khoác, Thiên Vũ con xuống tầng ăn sáng đi, vội thế nào con cũng không thể để bị đói."
"Vâng."
…
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com