Lôi Liệt rủ mắt, không nói gì.
Lãnh Nhược Băng nhìn thấy dáng vẻ như đưa đám của anh mà cảm thấy rất đau lòng, nhưng cũng đành chịu thôi nếu để cho Lôi Liệt biết chuyện Phỉ Nhi mất tích, nhất định anh ta sẽ rất kích động, như vậy sẽ không tốt đối với cơ thể, cho nên cô đành phải dùng lời nói dối có thiện ý để lừa gạt Lôi Liệt.
"Lôi Liệt, anh đừng như vậy mà, tất cả mọi người đều đang lo lắng cho anh, vì nghĩ cho Phỉ Nhi nên anh phải tỉnh lại." Lam Thiên Vũ nhẹ giọng khuyên nhủ, "Tháng sau, chú Lôi sẽ được đưa ra xét xử, nếu như đến lúc đó anh còn ở bệnh viện thì ai sẽ giúp chú Lôi?"
Nghe thấy mấy câu này, Lôi Liệt khẽ gật đầu tỏ ý anh ta đã hiểu.
"Tốt rồi, anh vừa tỉnh lại, nghỉ ngơi thật tốt đi, em sẽ đi gọi bác sĩ đến kiểm tra cho anh." Lãnh Nhược Băng đứng dậy đi gọi bác sĩ, thật ra là cô không đành lòng nhìn thấy dáng vẻ này của Lôi Liệt.
. . .
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com