Vương Bảo Nhạc được mọi người nhòm ngó như thế thì trong lòng thoải mái hơn hẳn, thầm nghĩ sau này cha của Liễu Đạo Bân nhất định có thể thăng chức. Lúc này đang vui nên hắn nhìn đám bạn học xung quanh, đang định nói gì đó thì tên Hoàng Quý kia đã bật cười.
"Khá lắm Bảo Nhạc ạ! Ta đúng là đã xem thường ngươi rồi, lại còn có thể an bài người vào trong Bộ viện kỷ luôn cơ đấy! Đúng là không đơn giản mà. Nhưng ta cũng hiểu, chuyện này ta cũng trải qua rồi. Ngươi cũng biết ta là học thủ cho nên cũng là người phụ trách Bộ viện kỷ mà, luôn có người tới tìm ta nhờ xếp người vào Bộ viện kỷ, ta cũng không tiện từ chối."
Hoàng Quý thản nhiên nói xong thì lại thở dài ra vẻ khuyên răn.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com