webnovel

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.

Er Gen · Oriental
Pas assez d’évaluations
846 Chs

Chương 479: Ta họ Triệu

Éditeur: Nguyetmai

Vương Bảo Nhạc ngoan ngoãn đáp lời, tranh thủ theo sau Thái thượng Trưởng lão cùng bước vào đại điện của Đan Đạo các. Bên trong đại điện lúc này cũng không còn ai khác, sau khi bước vào đây thì Thái thượng Trưởng lão quay người lại nhìn Vương Bảo Nhạc.

Vẫn là bộ dạng cười như không cười ấy, Vương Bảo Nhạc nhìn mà cảm thấy giật thót, thế là nụ cười trên mặt lại càng ngoan ngoãn hơn, thậm chí còn chớp chớp mắt, trưng ra dáng vẻ mà hắn tự nhận là đáng yêu nhất.

Nhưng dù vậy thì Thái thượng Trưởng lão vẫn không nói gì, giữ nguyên nụ cười mỉm trên môi khiến Vương Bảo Nhạc càng căng thẳng hơn. Hắn cảm thấy đối phương giống như một lão hồ ly, làm mình không hề nhìn ra bất kỳ điều gì, phải nghĩ cách đổi chiến thuật mới được. Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại cười đến là ngây thơ, chân chất, còn giơ tay gãi đầu có vẻ ngốc nghếch, chớp mắt nhìn lại Thái thượng Trưởng lão.

"Bảo Nhạc à, tu vi cũng khá đấy!"

Chapitre verrouillé

Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com