Nhìn đống thu hoạch trước mắt, dù Vương Bảo Nhạc thân là pháp binh tu, trước kia đã tốn vô số tài liệu để luyện chế pháp khí và Pháp Binh, thậm chí hắn tự thấy mình đã xem như trải qua bao sóng to gió lớn, cũng có thể tính là nhà giàu một phương, nhưng vẫn bị thu hoạch lần này làm cho rung động khó nói nên lời.
Hô hấp của hắn trở nên dồn dập hơn, nhìn đống đồ này và không ít tài liệu dùng cho việc luyện đan và luyện khí trong ba cái túi trữ vật nọ. Tuy có rất nhiều thứ hắn không biết là gì, nhưng dựa vào mức độ nồng đậm của linh khí trên đó thì không khó để đoán được bất kỳ món nào trong số này đều có giá trị vô cùng kinh người.
"Đây rõ là cướp tiền mà..."
Hai mắt của Vương Bảo Nhạc dần sáng bừng lên. Hắn cảm thấy đây là một con đường làm giàu nhanh, tuy rằng nguy hiểm khá lớn, nhưng chỉ cần thành công thì đủ để làm một lần ăn mười năm.
"Chắc trong này chỉ có một phần là của Liên bang thôi, còn lại là ba tên này cướp được ở chỗ khác..."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com