"Bố khỉ, sao tự dưng ta lại gặp phải Ngộ Đạo hệ không biết!"
Vương Bảo Nhạc không hề có được vui sướng khi thắng được trận thứ hai. Lúc này, hắn đang nhăn nhó ngồi trong động phủ.
"Rốt cuộc là tên hâm dở kia có ngộ đạo thành công hay không đây?"
Điều Vương Bảo Nhạc lo lắng nhất chính là đây. Bây giờ hắn thấp thỏm không yên nên vội lên linh võng xem thử.
Hắn cũng chẳng buồn đi xem kết quả của mấy trận đấu khác nữa rồi. Bây giờ, toàn bộ thể xác lẫn tinh thần của hắn đều đặt hết vào việc tìm bài viết về Ngộ Đạo hệ. Sau khi nhìn hồi lâu mà không thấy gì hết thì hắn mới thoáng an tâm phần nào.
Nhưng vì vẫn thấy lo lắng nên một lúc sau hắn lại cắn răng, trong mắt hiện lên vẻ quyết đoán.
"Kệ đi, nếu thật sự thành công, đám người của Ngộ Đạo hệ đến năn nỉ mình đánh họ thì mình cứ đánh là được. Không phải chỉ là đánh người thôi à!"
Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây thì cảm giác ý này cũng không tệ.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com