webnovel

Chương 131: Nghê Tuệ quỳ gối (4)

Éditeur: Nguyetmai

Trợ lý Trương báo cáo lại chi tiết đoạn đối thoại với ông Giang, Mạc Trọng Huy chỉ xem thường hừ một tiếng, "Nực cười."

"Đúng vậy, ông lão họ Giang đó đúng là tự coi bản thân mình là quan trọng mà, ông ta tưởng ông ta lớn mặt lắm chắc."

Mạc Trọng Huy thong dong uống cà phê, thờ ơ hỏi, "Chuyện của Thường Tử Phi, bên kia nói thế nào?"

"Tôi đã hỏi rồi, tài vụ của tập đoàn Phi Vũ trước giờ đều do Hoa Vũ quản lý, chuyện trốn thuế lậu thuế này có thể ngay cả Thường Tử Phi cũng không biết, anh ta cũng chỉ là bị Hoa Vũ lừa mà thôi. Nhưng mà bất luận ra sao, anh ta cũng là người đại diện pháp luật của công ty, cũng phải gánh chịu một phần trách nhiệm nhất định. Ngài Mạc, có cần phải..."

Lời của Trương Húc còn chưa dứt đã bị Mạc Trọng Huy cắt ngang, "Không cần, không cần làm gì cả."

Mạc Trọng Huy đắc ý ngồi nhấm nháp cà phê, khóe miệng giương lên, cho dù hắn không làm gì cả, lần này Thường Tử Phi cũng không thể thoát khỏi liên can trong vụ này. Chỉ cần nói đến ba nghìn vạn này thôi, cậu ta lấy cái gì ra để đắp lại lỗ hổng to như vậy?

"Ngài Mạc, cô An tới rồi."

Trương Húc nhẹ nói một câu bên tai Mạc Trọng Huy.

Ánh mắt Mạc Trọng Huy nhìn qua thấy An Noãn đang từ từ bước tới.

"Cậu đi trước đi."

Mạc Trọng Huy dặn dò một câu, trợ lý Trương tự giác lui xuống.

An Noãn nhìn thấy Mạc Trọng Huy đang uống cà phê, cái tên này bây giờ chắc hẳn đang vô cùng đắc ý.

Cô bước qua vặn hỏi, "Chuyện tập đoàn Phi Vũ trốn thuế có phải là do anh làm không?"

Mạc Trọng Huy cau mày.

"Mạc Trọng Huy, anh đừng hòng chối bỏ, đang yên đang lành, tại sao sổ sách của tập đoàn Phi Vũ lại bị điều tra chứ? Hoa Vũ lại là em họ của Phù Thu, chuyện này chắc chắn là do anh làm, đúng không?"

Mạc Trọng Huy đặt ly cà phê thật mạnh xuống bàn, đứng dậy đi luôn, không hề muốn phản ứng lại với câu hỏi của An Noãn.

An Noãn tức tối, xông lên chặn đường đi của hắn, "Mạc Trọng Huy, anh im lặng có nghĩa là thừa nhận, thật sự là do anh làm có đúng hay không?"

Nhìn bộ dạng giương nanh mua vuốt của cô, Mạc Trọng Huy chỉ cảm thấy mình đang ngậm một cục tức, chỉ hận không thể một tay bóp chết cô cho xong.

"Mạc Trọng Huy, anh nói đi, có phải là anh làm không?"

Bàn tay to lớn của Mạc Trọng Huy đột nhiên siết chặt lấy cằm cô, nguy hiểm gằn từng câu từng chữ, "An Noãn, em đừng có gây sự, nếu không một khi anh đã thật sự làm ra chuyện gì thì chỉ sợ là Thường Tử Phi sẽ phải ngồi tù cả đời đấy."

An Noãn thấy bóng lưng lạnh lùng của hắn rời đi, trái tim cô đau đớn dữ dội.

Cho dù nhà họ Thường có đối xử với cô thế nào đi nữa, cô vẫn luôn thấy vướng mắc với Thường Tử Phi, bây giờ xảy ra chuyện, cô không thể nào bình tĩnh lại được, không cách nào xem như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc ăn tối, Mạc Trọng Huy cũng xuống ăn cùng. An Noãn không có hứng ăn, ăn được rất ít.

Trợ lý Trương ở bên cạnh hỏi, "Cô An, món ăn hôm nay không hợp khẩu vị cô sao?"

An Noãn lạnh nhạt đáp, "Không phải, tâm trạng không tốt, không muốn ăn gì cả."

Trương Húc cẩn thận liếc sang Mạc Trọng Huy, Mạc Trọng Huy lại làm như chẳng nghe thấy gì, vẫn cứ tập trung vào các món ăn.

"Cô An, sao tâm trạng cô lại không tốt thế?"

Trương Húc đã mở lời hỏi, An Noãn cũng không hề giấu giếm mà trả lời thẳng, "Tôi đang lo cho Thường Tử Phi, trợ lý Trương, anh chắc hẳn phải thạo tin hơn tôi, anh biết vụ trốn thuế của tập đoàn Phi Vũ rốt cuộc là như thể nào không? Thường Tử Phi có phải chịu trách nhiệm, có phải ngồi tù không?"

Trương Húc bị vặn hỏi mà toát cả mồ hôi, làm sao cậu ta có thể trả lời vấn đề này được.

"Xin lỗi cô An, Mạc Thị chúng tôi từ trước giờ không hợp tác với Phi Vũ, cho nên đối với chuyện của tập đoàn Phi Vũ, tôi thực sự không biết nhiều lắm."

An Noãn hừm một tiếng, mỉa mai nói, "Trợ lý Trương, anh nói chuyện cũng khuôn mẫu quá, không hổ là trợ lý của anh ta."

Mạc Trọng Huy đập mạnh đôi đũa xuống bàn, đứng dậy rời khỏi phòng ăn.

An Noãn không hề thấy mình làm sai, quay sang nói với Trương Húc, "Trợ lý Trương, ngài Mạc nhà anh đi rồi, bây giờ có thể nói cho tôi biết sự thực được rồi chứ. Thường Tử Phi rốt cuộc có phải ngồi tù không?"

"Xin lỗi, tôi thật sự không rõ. Cô An, cô có thể đợi đến lúc có kết quả điều tra, hoặc là cô có thể đi hỏi ngài Mạc, ngài ấy quen biết rộng, có thể sẽ biết rõ tình hình hơn tôi."

"Cái tên biến thái đó mà chịu nói thì tôi còn cần phải tới hỏi anh sao? Anh không phải là con giun trong bụng anh ta à? Anh ta biết mà anh không biết?"

Trương Húc bị châm biếm như vậy cũng nóng lên, khó chịu nói, "Cho dù tôi biết tôi cũng không dám nói, cô vẫn nên tự mình đi hỏi ngài Mạc đi."

An Noãn tức giận, buông đũa.

Đợi đến lúc cô trở về phòng, Mạc Trọng Huy đã tắm xong, đang ngồi trên giường lật xem tạp chí.

An Noãn vẫn không hề nể mặt hắn, cô tắm xong đứng bên cạnh giường, bộ dạng hết sức gây hấn nói, "Anh đến phòng làm việc ngủ đi."

Mạc Trọng Huy ngẩng đầu nhìn cô, trên mặt đã có vẻ khó chịu.

"Hôm nay có thể tôi sẽ mất ngủ, sợ sẽ làm ồn đến anh, cho nên anh qua phòng làm việc ngủ đi."

Mạc Trọng Huy cau chặt đôi mày, ngồi trên giường không chút động đậy.

"Anh không chịu đi sao, vậy tôi sang phòng làm việc ngủ."

An Noãn khom lưng ôm chăn, Mạc Trọng Huy giữ chặt lấy eo cô.

"Cút ra, đừng động vào tôi, tôi ghét anh!"

Nét mặt Mạc Trọng Huy đầy vẻ oán hận, hắn lạnh lùng mở miệng, "Thường Tử Phi vừa xảy ra chuyện, em liền phát điên lên như thế này à? Em nhất định phải chọc tức anh, bức anh phải động tay vào chuyện này sao?"

An Noãn thuận thế ôm lấy cổ hắn, trong chốc lát giọng điệu cô đã tốt hơn nhiều, "Tôi không phát điên, cũng không muốn anh giúp gì cả, chỉ cần anh nói cho tôi biết chuyện của Thường Tử Phi có nghiêm trọng không, có phải ngồi tù không thôi."

"Còn mấy ngày nữa là có kết quả rồi, em sốt ruột đến thế cơ à?"

Hắn nói xong cũng không cho cô có cơ hội mở miệng đã phủ người xuống ngậm lấy môi cô.

An Noãn không muốn chọc hắn tức giận nên cũng không phản kháng.

Xong chuyện, hắn lại ôm cô vào lòng, chỉ nhẹ nhàng tiết lộ một câu, "Hoa Vũ sẽ phải ngồi tù, có lẽ Thường Tử Phi thì không đâu."

Tuy rằng An Noãn không muốn Hoa Vũ xảy ra chuyện, nhưng nghe thấy Thường Tử Phi sẽ không có chuyện gì, cô vẫn cảm thấy nhẹ nhõm. Cô biết chắc Thường Tử Phi không phải là loại người đó, anh ấy sẽ không làm gì vi phạm pháp luật.

Sau hai ngày đã có kết quả điều tra, chuyện trốn thuế lậu thuế là do một mình Hoa Vũ làm, Thường Tử Phi không hề biết chuyện này. Thế nhưng thân là người đại diện pháp luật của công ty, rất nhiều giấy tờ đều do đích thân anh ký nhận, do đó buộc phải chịu một phần trách nhiệm. Bây giờ việc mà Thường Tử Phi phải giải quyết chính là lấp đầy lỗ hổng ba nghìn vạn đó, nếu không thì không những cả Phi Vũ sẽ bị phá sản mà anh cũng phải gánh hết tổn thất cho sự cố lần này.

An Noãn nhìn thấy kết quả điều tra, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, những thứ có thể giải quyết bằng tiền thì không tính là vấn đề. Tuy cô cũng thấy tiếc cho Hoa Vũ, nhưng dù gì đụng chạm vào pháp luật, cái lằn ranh cuối cùng này cũng là do anh ta sai trước. Có điều nghĩ đến còn có Phù Thu ở đó, Hoa Vũ hẳn có thể được giảm án mấy năm.

Gần đây nhà họ Thường đang điên cuồng đi gom tiền, hai năm nay Thường Tử Phi cũng kiếm được không ít, nhưng gần đây Hoa Vũ có mấy hạng mục lớn, anh đã bỏ hầu hết tiền của mình vào đó rồi, còn đầu tư không ít vào bất động sản, bây giờ cho dù có bán nhà đi căn bản cũng không kịp.