Tôi không ngờ tới lúc này, người hiểu Trang Hà nhất lại là Đinh Nhất! Vì thế tôi vừa cởi quần áo leo lên giường, vừa nói với hai bọn họ: "Vậy bây giờ đi ngủ đi! Sau nửa đêm chúng ta ra ngoài thăm dò tình huống rồi nói."
Nhưng tưởng tượng đến nhiệt độ không khí bên ngoài bây giờ chỉ có âm hai mươi mấy độ, tôi không thể không thầm rùng mình.
Sau nửa đêm, tôi bị một cái móng vuốt lông lá đẩy cho tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thì thấy Trang Hà đang híp đôi mắt hồ ly nhìn chằm chằm tôi. Tối khuya bị người ta đánh thức khỏi ổ chăn ấm áp đúng là chuyện rất đau khổ. Nhưng tôi nhìn thấy hồ ly và Đinh Nhất đều mặt mũi hăm hở, chẳng lẽ chỉ có một mình tôi là buồn ngủ quá chừng à?
Sau khi ăn mặc chỉnh tề, tổ hành động "hai người một hồ" chúng tôi từ từ rời khỏi phòng. Lúc này tất cả các phòng trong khu vườn đều đã tắt đèn, chỉ có một cái đèn nhỏ mờ mờ ở trên đầu cửa sân sau là còn sáng.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com