Buổi sáng hôm đó, tôi và Đinh Nhất định đi mua ít đồ mùa đông, thấy Đinh Nhất cứ mặc đi mặc lại có mấy bộ đồ đó, lương tâm tôi trỗi dậy nên dẫn anh ta đi mua ít quần áo.
Nhưng lúc chúng tôi đang đứng ở thang cuốn lên tầng hai, đột nhiên nhìn thấy trên cầu thang có một cô gái….
Nhìn thấy cô ấy, tôi gần như hóa đá, sao lại là cô ta? Không thể nào! Đinh Nhất thấy biểu hiện của tôi khác thường, nên nhìn về hướng tôi đang nhìn, kết quả cũng sững sờ như tôi.
Theo chuyển động của thang máy, chúng tôi thoáng lướt qua nhau, nhưng cô ta lại coi như không nhìn thấy chúng tôi, cảm giác như người xa lạ.
"Là cô ta à?" Tôi sững sờ hỏi.
"Chắc thế, nhưng sự xa lạ trong ánh mắt của cô ta không giống như giả vờ, giống như thực sự không quen chúng ta vậy…" Đinh Nhất trầm giọng nói.
Tôi giả vờ vui vẻ nói: "Quên cũng tốt, như thế tiền cô ta cất ở chỗ chúng ta sẽ là của chúng ta."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com