"Sau đó mẹ gặp Duật Cẩn. Khi đó ông ấy còn chưa phải là Tổng thống mà chỉ là một cậu ấm thích chơi bời lêu lổng với bạn bè. Trong đám thanh niên cùng lứa, ông ấy không hề nổi bật mà còn hơi nhu nhược, cho nên thường bị bọn bạn bè bắt nạt." Quyền Linh nhớ lại.
"Có lẽ vì những chuyện đã trải qua hồi trẻ nên ông ta mới biết cách ẩn nhẫn chờ thời và ngụy trang giỏi hơn bất kì ai." Hoắc Vi Vũ khinh bỉ nói.
Quyền Linh không phủ nhận: "Mẹ rơi vào bể tình với ông ấy, mang thai con của ông ấy. Sau đó trong một lần tình cờ, mẹ biết ông ấy đã có vợ con. Trong cơn tuyệt vọng, mẹ để lại thư rồi bỏ đi. Hồi đó giao thông và thông tin không tiện lợi như bây giờ, không có internet, cũng không có điện thoại, cho nên mẹ náu mình trong biển người cũng dễ như trở bàn tay."
"Đứa bé kia đâu? Nó đâu rồi? Có phải là Duật Nghị không?" Hoắc Vi Vũ hỏi ba vấn đề liên tiếp.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com