webnovel

Chương 116: Bách Hợp đại nhân gặp nguy hiểm

Éditeur: Waveliterature Vietnam

Đá vào mông của Tiểu Q, Thủy Dã Không mở cửa căn phòng cho thuê, khi tiến vào phòng hắn chợt nghe thấy một tiếng vang.

"Choeng, choeng."

Tả Điền Thực Y đang cầm một con dao làm bếp, dùng con dao chặt khối thạch núi Phú Sĩ.

"Có cái này Tiểu Q sẽ không còn làm loạn lên nữa." Thủy Dã Không nhìn hành động của Tả Điền

Thực Y với một chút kinh ngạc. "Ta xé nhãn ra rồi, còn nghĩ là ngươi không thể biết nó là cái gì chứ."

Nội tâm của Thủy Dã Không thực sự có một chút gì đó trẻ con tinh nghịch, hắn cố tình đưa cho Tả

Điền Thực Y một viên thạch núi Phú Sĩ không nhãn mác, không nghĩ rằng Tả Điền Thực Y biết nó.

"Không phải là thạch núi Phú Sĩ sao?" Giọng điệu của Tả Điền Thực Y có chút khinh bỉ. "Tự xưng là thực phẩm cứng nhất trong cả nước."

. "....." Thủy Dã Không gãi đầu, như thể chỉ có mình là không biết về nó.

"Nhưng mà sự cạnh tranh của những món ăn trong nước rất khốc liệt, điều đó vẫn không thể xảy ra được đâu." Tả Điền Thực Y cắt một miếng nhỏ, đặt nó vào miệng rồi bắt đầu nhai.

"Soạt soạt."

Thủy Dã Không nghe thấy tiếng xào xạc.

"Cứng quá." Tả Điền Thực Y nắm chặt má bên phải, nhắm mắt trong đau khổ.

Thấy Thủy Dã Không nhìn vào bản thân mình một cách chăm chú như vậy, khuôn mặt của Tả Điền Thực Y đỏ ửng lên: "Chậc, trông kỳ cục quá."

Cắt vụn khối thạch Núi Phú Sĩ đặt trong một chén nhỏ, Tả Điền Thực Y thận trọng đặt nó lên một bàn trà.

Trên TV bộ phim Sông Lớn của NHK được phát sóng, bối cảnh của hình ảnh là một màu xanh thăm thẳm của đại dương, có hai người mặc trang phục thời Bình Thành đang thảo luận về cái gì đó ở trong góc, vừa nhìn đã có thể đoán được mười phần chính là nhân vật phản diện.

Phim truyền hình Sông Lớn là tên trong một seri dài tập do đài truyền hình NHK sản xuất hàng năm kể từ năm 1963, nó chủ yếu dựa trên các nhân vật lịch sử hoặc những sự kiện mang tính thời đại, hơn nữa cũng đã tiến hành nhiều khảo sát kiểm chứng, nhưng đôi khi cũng có các hạt sạn trong khâu trang phục và cốt truyện, đề tài chủ yếu mà tất cả mọi người đều yêu thích xem là những câu chuyện thời kỳ Chiến Quốc, thứ hai là câu chuyện thời kỳ Mạc Mạt.

Phổ biến như vậy cũng bởi chính quyền đảo quốc ủng hộ nó, giới thiệu được về lịch sử của đất nước, hơn nữa nó cũng bám sát vào lịch sử, không giống như các tác phẩm thương mại ở các quốc gia và khu vực khác, kịch Dahe được quảng bá như một dự án văn hóa, mặc dù theo như xếp hạng hiện tại của phim truyền hình Dahe thì tỷ lệ lượt người xem càng ngày càng thấp, chỉ có người già là xem nó, chủ đề cổ điển lạc hậu đó càng ngày càng xa rời với giới trẻ, hơn nữa còn vì đề tài nhỏ hẹp cho nên nó trùng lặp mâu thuẫn với bộ phim truyền hình Sông Lớn trước đó mà NHK vẫn sản xuất mỗi năm.

Một trong những đặc điểm quan trọng nhất của bộ phim truyền hình Sông Lớn là lời kể, những tư liệu lịch sử từ lâu ở các quốc gia và khu vực bị người ta bỏ quên lâu ngày phủ bụi, thì nó được bộ phim Sông Lớn nhiệt tình khai thác.

Một giọng nói vang lên trên màn hình với âm thanh chuẩn: [Sau khi tiêu diệt hải tặc, thuộc hạ của Bách Hợp đại nhân bộc lên dã tâm muốn độc chiếm toàn bộ quân đội, nhìn thấy Bách Hợp đại thần đang ngủ say, hai người tiến hành thương thảo.]

"Nếu có thể bình định được hải tặc chiến thắng trở về như lời nói, chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều lời ca ngợi, nhưng tất thảy những phần thưởng được ban tặng đều bị Bách Hợp đại nhân độc chiếm, chúng ta có thể nhận được bao nhiêu?"

"Rõ ràng thừa dịp hắn đang ngủ say như này, hãy để hắn đơn độc trên hòn đảo, chúng ta trở về kinh thành, báo cáo lại với triều đình rằng Bách Hợp đại nhân đã chết trong trận chiến."

[Bạch Hợp đại nhân gặp nguy hiểm!]

Thủy Dã nhìn thoáng qua màn đối thoại nhàm chán của bộ phim truyền hình Sông Lớn này không một chút hứng thú, nhưng nghe thấy hai chữ Bách Hợp làm cho hắn chú ý.

"Đây là bộ phim truyền hình Sông Lớn của năm nay sao?" Thủy Dã Không có liếc mắt để ý vài ngày trước, bộ phim về Sông Lớn năm 2019 dường như là nói về một vị thần, hơn nữa thời gian phát cũng không phải là vào năm giờ chiều như thường lệ.

"Lần trước là những thước phim về Thế vận hội Tokyo, dường như vì tỷ lệ xếp hạng lượt xem quá thấp, cho nên nó đã bị cắt giảm, đổi thành một nhân vật khó hiểu này."

Tả Điền Thực Y khó chịu sờ sờ vào một bên má, rồi lấy bài tập về nhà ra khỏi cặp xách: "Không chỉ vào buổi sáng, buổi chiều mà còn buổi tối, các chương trình truyền hình gần đây đều phát tin về Bách Hợp, giống như là ngày của vị thần Bách Hợp vậy, các chương trình phỏng vấn thì đa dạng, nhưng mười phần đều nói về Bách Hợp hay thời kỳ Bình Thành. "

"Cũng cái này à?" Thủy Dã Không đã cố gắng thay đổi một vài kênh, nhưng cũng thấy rằng nó đều có liên quan đến Bách Hợp, hoặc những câu chuyện về thời kỳ Bình Thành xưa kia, thực sự hai mươi bốn giờ đã trôi qua nhưng các tin này vẫn được phát lặp đi lặp lại.

Đây thật là một sự lừa dối nghiêm trọng, xem ra nó rất hiệu quả.

Tả Điền Thực Y cất những viên thạch lại, lấy ra các món ăn và thịt từ chiếc tủ lạnh nhỏ, chiếc tủ lạnh nhỏ này chắc của người thuê ban đầu để lại, thật sự quá tốt chiếc tủ lạnh này rất tiện lợi trong căn phòng, không lẽ người thuê nhà trước cảm thấy nó bất tiện mới để lại, vậy nên mới đến phiên Thủy Dã Không sử dụng.

Thủy Dã của đời trước là một người thường ăn những bữa ăn tiện lợi mỗi ngày, tủ lạnh đặt đó hầu như không sử dụng lâu ngày phủ bụi, sau khi Tả Điền Thực Y chuyển sang ở cùng, thì chiếc tủ lạnh này mới có dịp thể hiện lợi ích của nó, sau khi lau chùi và phơi khô dưới ánh nắng mặt trời để loại bỏ mớ hỗn độn, chiếc tủ lạnh bắt đầu thực hiện trọng trách của mình.

"Làm một vài món ăn nhé." Tả Điền Thực Y nói nhỏ, Thủy Dã Không vừa mới quay về, hãy làm cho hắn một vài món đồ ăn mới mẻ vậy, cũng bởi bắp cải của ngày hôm qua đã ăn hết rồi.

Kỳ thi sắp đến rồi đây là giai đoạn nước rút cuối cùng, cơm nước xong xuôi Tả Điền Thực Y ngay lập tức ngồi vào bàn học học một cách chăm chú, thường thì trong lúc làm bài tập cô sẽ cắn môi cau mày.

Thủy Dã Không biết Tả Điền Thực Y trong thời gian này học tập rất cực khổ, ít nhất là so với hắn cùng với những người bạn cấp ba của hắn, bọn họ đã cùng nhau câu cá trong hai ba ngày liên tiếp, nhưng hắn không rõ liệu thành tích học tập của Tả Điền Thực Y có được cải thiện hay không.

Bẻ các khớp ngón tay, Thủy Dã Không thử giảm bớt sự rườm rà khi kết ấn nhẫn thuật, theo nguyên tác ban đầu về các vị thần trong thời đại chiến, một số người có thể sử dụng một hoặc hai cử chỉ tay để thi triển nhẫn thuật, trong khi có những người sử dụng nhẫn thuật mà không cần kết ấn, với năng lượng tự nhiên hoạt động tốt, mặt khác Thủy Dã Không cũng muốn tìm một cách khác để thay thế cách kết ấn.

Nói cho cùng, kết ấn nhẫn thuật là một cách để thi triển nhẫn thuật, nó giúp các ninja sử dụng nhẫn thuật, nhưng không phải chỉ có kết ấn mới tạo ra nhẫn thuật.

Hơn nữa nếu nó cản trở tầm mắt, kết cấu âm dương cùng những điều khác thì còn bình thường, nhưng nếu một con quái vật cần kết ấn để thi triển những khả năng của chúng, thì đó là một điều rất kỳ lạ.

Tả Điền Thực Y trừng mắt nhìn một bài tập trong mười phút, cô cắn đầu bút bi, lông mày nhíu lại, vẻ mặt rất khổ sở, mấy ngày qua cô ấy đã tiến bộ một cách phi thường, cho dù có thể đậu được vào một trường trung học tư thục hay không đối với cô ấy không phải vấn đề, nhưng cô muốn được nhập học vào trường tư thục với tư cách là học sinh nhận được học bổng toàn phần.

Cho dù là quốc gia nào thì cũng có hình thức xét tuyển giống nhau, nó đều có một sự ưu ái cho những nơi kém phát triển hơn, nhưng càng gần tiến về đầu của Kim Tự tháp, thì mức độ càng khó hơn, không phải chỉ có mình cô khao khát được nhận học bổng và học miễn phí.

Sau khi cắn răng bứt tóc một lúc, Tả Điền Thực Y không thể giải quyết được bài tập và đưa mắt hướng về Thủy Dã Không, tên này đã vào kỳ nghỉ xuân rồi, hắn đang ngồi không không biết bản thân nên làm gì.

Nhìn giống như một tăng nhân đang ngồi thiền, hai tay hắn chắp lại rồi cử động trông rất là kỳ quái.

Lật tung mớ bài tập của mình, đúng lúc Thủy Dã Không mở to mắt nhìn sang, Tả Điền Thực Y có chút xấu hổ ôm đống bài tập ngồi bất động.

"Ta ..." Tả Điền Thực Y ngập ngừng vài giây, "Ta có một vài vấn đề không giải quyết được."