"Tiểu Bắc, đợi lát nữa ta dụ nhóm kỵ binh này đi, cậu lập tức về doanh trại! Bảo Ngân Hồ thông báo cho mọi người, chuẩn bị khởi hành rút lui bất cứ lúc nào."
Tiểu Bắc đã chuẩn bị sẵn sàng để chết trận, nghe thấy Khai Tâm nói vậy, cậu ta mơ mơ màng màng, chớp chớp đôi mắt, chần chờ hỏi: "Lão đại, huynh dẫn ta tới đây, không phải muốn ta thu hoạch chiến công cùng huynh à?"
"… Nói nhảm ít thôi, đến lúc nào rồi mà ta còn có tâm trạng đi thu hoạch chiến công với cậu? Không đánh với Nhất Phẩm Đường nữa à?"
Bực bội đạp cái tên này ra ngoài, Khai Tâm nói: "Ta chuẩn bị những người này cho Nhất Phẩm Đường đấy."
"Cái gì?" Tiểu Bắc lập tức kêu la không phục: "Lão đại, ta nói này, cho dù tối nay chúng ta không đánh lại được đám chó hoang của Nhất Phẩm Đường, cũng không có lí nào lại dâng tặng chúng một đống chiến công như thế, cùng lắm thì ta dắt chúng đi dạo trên thảo nguyên, chạy tới hửng đông, xem chúng còn làm gì được."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com