webnovel

-5/ Chuột bạch

Một lần nữa , tôi bị chói lại vào ghế , cảm giác đau nhói ở khắp cơ thể .

"Chúng đã làm những gì vậy"

Tự hỏi bản thân , tại sao lại ở trong căn phòng chết tiệt này ? Cơ thể luôn cảm thấy mệt mỏi , những cái kim khổng lổ cắm thẳng vào da thịt tôi , liên tục hút pháp lực , trong mắt tôi , chỉ là những ảo giác khó chịu , mặc bộ quần áo trắng tinh rụng lùng thùng , trước mặt tôi , một lớp kính trong suất dày cộp , phản chiếu hình ảnh của tôi , đằng sau nó , những gã áo trắng nhìn tôi và thỏa luận .

"Lượng pháp lực cô ta lưu trữ gấp 12 lần người bình thường "

" Cấy chip lên cô ta thực khó khăn hơn dự đoán "

" Tỉnh rồi kìa , chỉ trong một ngày , đáng lẽ ra phải là một tuần chứ ?"

"Cơ thể cô ta phục hồi các chức năng quá nhanh và cực kì ổn định !"

"Có lẽ là do lượng pháp lực dồi dào trong máu ? "

"Đủ rồi , có thế bắt đầu quá trình thiết lập hệ điều hành " Griffin " "

Chúng khiến cơ thể tôi không thể cử động , mặc dù tâm chí vẫn còn đó , vẫn nghe được những âm thanh kim loại lạnh lẽo , những cỗ máy to lớn vô hồn , kể cả khi ta có gắng gào thét trong tâm trí , điều đó cũng trở lên vô nghĩa , khi trong sự tuyệt vọng xen kẽ tức giận , chúng đưa tôi vào chiếc hộp , đóng lại , những lớp sương lạnh tuôn ra như dòng nước , thật thật tuyệt đẹp nhưng cũng thật đau đớn , tôi như không còn là tôi , như thể đã đi qua cả vùng tăm tối , những cảm giác đau đớn vẫn ở đó , nó như xé toác cơ thể tôi , biến chất và hỗn độn , mà bên trong tôi bị nhồi nhét một thứ gì đó đang thay đổi liên tục , điều này thật tệ khi nhận thức vẫn còn đó và vẫn cảm nhận được hết tất cả , nó cố thay thế nhận thức của tôi bằng những con số phức tạp , thật buồn cười khi nó chỉ đang trồng lên chứ không thể xóa nền tâm chí gốc , nhưng nó cũng đã giới hạn rất nhiều nên tôi , cuối cùng trước tất cả tôi cũng sẽ chỉ rơi vào sự hôn mê bất tận và khi mở mắt ra vẫn sẽ là căn phòng trắng xóa , nhưng lần này thật lạ , cơ thể tôi như có thêm những thứ gì khác

"Đuôi à?"

Đôi bàn tay đầy vảy và móng vuốt , với chiếc đuôi lớn và cặp sừng , đôi cánh đằng sau vỗ lên , rõ ràng tôi đã trở thành một con rồng , nhưng khi nhìn vào tấm kính , phản chiếu lại , cơ thể tôi vẫn là cơ thể của một con người nhưng chỉ có thêm những đặc điểm của loài rồng , cảm giác đau đớn đột ngột kéo tôi trở lại thực tại , lôn ra từng ngụm máu đỏ tươi , thật bất ngờ khi trở thành một thứ như này , cơ thể tôi bắt đầu trở nên khó kiểm soát khi " chúng " đi tới , lúc này tôi không thể hành theo suy nghĩ , không thể nghe và không thể nói , trở thành cỗ máy chỉ tuân theo mệnh lệnh , khi " chúng " rời đi , tôi phát hiện phép thuật của mình thì có thể sử dụng ở một mức cố định , không thể tăng thêm hoặc giảm đi , kể cả khi cố gắng chống lại điều này , nó cũng chỉ tăng lên một phần nhỏ , khi tôi nằm xuồng , Tôi sẽ cảm thấy nhận thấy những cảm giác đau đớn vùi dập tôi mọi lúc , bây giờ tôi đã bị biến đổi thành một sự lai tạo giữa con người và rồng Tôi chỉ biết làm đó cố chống lại cảm giác đau đớn và cố khiến bạn thân chìm sâu vào giấc ngủ , một lần nữa , để chúng sẽ không quay lại và mọi thứ sẽ được yên , sẽ một giấc mộng