Lúc đó, tuy là buổi tối, cũng nhưng mới chỉ tám chín giờ, bệnh viện có không ít người qua lại.
Thiếu nữ mỉm cười như cây tường vi, vốn dĩ đã tươi sáng khiến người chú ý, cộng thêm một phụ nữ có thai là Lê Tuyết Tâm đang quỳ xuống.
Nhất thời, không ít người dừng chân từ xa, đều nhìn sang một màn như vậy.
Đối với Lê Tuyết Tâm, Trì Vi không muốn để ý tới cô ta, chỉ muốn đẩy ra rời đi.
Nhưng mà lúc Lê Tuyết Tâm quỳ xuống đã ôm lấy hai chân của cô, chiếc bụng cách quần áo mùa đông vẫn có chút rõ ràng nằm trên người cô ta.
Mặc dù, Trì Vi không phải là người lương thiện gì, nhưng vào thời điểm này cũng phải cố kỵ.
"Trì Đại tiểu thư, van cầu cô! Coi như vì đứa trẻ, thành toàn cho tôi và vị hôn phu của tôi đi..."
Lê Tuyết Tâm buồn bã nói, dáng vẻ vô cùng nhu nhược.
Đối với việc này, Trì Vi đoán được một chút, hơn phân nửa là vì cô vạch trần Lê Tuyết Tâm, hôn sự của hai nhà Hoắc, Lê xuất hiện biến cố nhất định.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com