webnovel

Boss hung mãnh: Ông xã kết hôn nào

Boss hung mãnh - Ông xã, kết hôn nào! của nữ tác giả Thập Nguyệt Sơ hiện là một trong những truyện ngôn tình hot nhất trên văn đàn mạng Khởi Điểm của Trung Quốc, được bạn đọc trên mạng vô cùng hào hứng theo dõi theo từng tập truyện. Nếu bạn đang cần tìm một tác phẩm hài hước, dí dỏm, một câu chuyện tình kiểu "oan gia ngõ hẹp" thì Boss hung mãnh - Ông xã, kết hôn nào! đang được Waka độc quyền phát hành ebook chính là lựa chọn tốt nhất dành cho bạn! Nữ chính Yến Thanh Ti không ngoan hiền cũng chẳng dịu dàng, hễ bị người ta "cắn" một cái thì kiểu gì cô cũng quay lại "cắn" cho mười cái. Nếu đã ra tay hãm hại cô thì cô sẽ khiến cho kẻ đó thân bại danh liệt, không chết không thôi. Nếu đã chơi xấu cô, cách trả thù đơn giản nhất là cô dụ dỗ luôn người đàn ông của họ. Yến Thanh Ti là một con hồ ly tinh thực thụ, không người phụ nữ nào dám mang người đàn ông của mình ra khoe với cô. Nam chính Nhạc Thính Phong - Thái tử gia của Nhạc thị nổi tiếng là người đàn ông "trăm tính xấu không có nổi một tính tốt": độc đoán, ích kỷ, lạnh lùng, ngang ngược... Bất kỳ người phụ nữ nào cũng muốn leo lên giường của anh ta, còn anh ta lại phải hao tâm tổn trí để tìm cách leo được lên giường của Yến Thanh Ti, leo được lên rồi cũng phải tìm cách không để bị cô đạp xuống... Cuộc đời Nhạc thái tử từ ngày gặp Yến Thanh Ti đã lật sang một trang mới, bắt đầu một cuộc sống hoang đường nhưng lại đầy lạc thú khiến anh không tài nào dứt ra được. "Một đêm kích tình, cô đã thành công leo lên giường của Nhạc Thính Phong - người đàn ông độc thân hoàng kim cả nước. Cô trả được thù, anh thì một đêm thành nghiện. 3 năm sau, “Đinh!” Anh dồn cô lại trong thang máy: “Ngủ với tôi một đêm, tôi cho cô đóng vai chính phim <XXX>” “……” “Ngủ với tôi hai đêm, tôi giúp cô giải quyết đám cặn bã kia.” “……” “Ngủ với tôi….” “Nhạc Thính Phong, anh hết trò rồi hả?”

Early October · Urbain
Pas assez d’évaluations
950 Chs

第37章 Con hồ ly tinh dụ dỗ anh là ai ?

Translator: Nguyetmai Éditeur: Nguyetmai

Yến Như Kha biết, phòng của Nhạc Thính Phong chưa bao giờ cho phép mang đồ đạc của bất cứ ai khác vào, cho dù đó là đồ của cha mẹ anh ta, hay kể cả là quà cáp người khác biếu tặng cũng sẽ có một phòng riêng để cất những thứ đó.

Ý thức lãnh địa của anh ta cực kì mãnh mẽ, những thứ không phải của anh ta thì tuyệt đối không được phép mang vào.

Trong nhà, ngoại trừ cô giúp việc vào quét dọn theo giờ đã quy định ra thì ngay cả cha mẹ anh ta cũng khó mà được bước vào phòng của anh ta.

Nhưng mà hôm nay Nhạc Thính Phong lại mang một đôi giày nữ vào đây, một đôi giày nữ, là giày của nữ…

Nhạc Thính Phong nhất định là rất coi trọng cô ta, bằng không anh đã cất giữ nó trong phòng.

Gương mặt của Yến Như Kha trở nên méo mó, dữ tợn, gào thét lên như phát điên: "Anh, anh có con khác rồi phải không? Con hồ ly tinh đó là ai?"

Nhạc Thính Phong cau chặt mày, cô ta muốn chết hay sao mà dám gào lên với anh?

Nhạc Thính Phong tiến lên hai bước, giơ chân đá một phát vào chân của Yến Như Kha, đá bay cô ta ra ngoài.

Anh đã nói từ sớm là anh không có cái nguyên tắc không đánh phụ nữ. Đặc biệt là với Yến Như Kha, chưa từng thấy ai lại có thể khiến người khác ghê tởm đến vậy?

"Cút, sau này cô còn dám bén mảng đến nữa, tôi sẽ cho người chặt đứt một cánh tay của người nhà họ Yến."

Nhạc phu nhân nghe thấy tiếng tranh cãi liền lên xem thế nào, lên đến nơi thì thấy Yến Như Kha nằm gục trên mặt đất, đau đớn rên rỉ, mặt con trai thì đen sì. Bà hốt hoảng hỏi: "Sao thế, sao thế này?"

Yến Như Kha không kìm được: "Bác ơi, anh Thính Phong… anh ấy có người phụ nữ khác rồi, anh ấy có người khác rồi."

Nhạc phu nhân cau mày: "Thế thì sao… lạ lắm à?"

Bà biết con trai mình vẫn không đụng đến Yến Như Kha, nhưng con trai bà đến tuổi này rồi, có phụ nữ thì là chuyện bình thường mà?

Yến Như Kha sống chết tóm chặt lấy tay của Nhạc phu nhân, gào lên: "Không phải đâu, không đâu bác ơi… lần này khác, bác không hiểu đâu…"

Nhạc phu nhân bị Yến Như Kha bóp đau cả tay, giằng mạnh tay Yến Như Kha ra, có chút bực mình: "Ôi trời, được rồi, được rồi, bác không hiểu, giờ muộn lắm rồi, con mau về nhà đi, bác buồn ngủ sắp chết rồi đây này…"

Yến Như Kha bị người giúp việc túm lấy, lôi ra ngoài.

Nhạc phu nhân xoa xoa cánh tay bị bóp hồng cả lên, buồn bực hỏi: "Con bé Như Kha làm sao thế, trúng tà à?"

Nhạc Thính Phong khoanh tay, dựa lưng vào cửa: "Mẹ…"

"Có chuyện gì?"

"Sau này con không muốn thấy mặt cô ta xuất hiện trong nhà họ Nhạc nữa."

Bà Nhạc nhíu mày: "Nhưng, cô ta không phải là bạn gái con à?"

Thực ra thì bà rất có hảo cảm với Yến Như Kha.

Nhạc Thính Phong: "Con chính mồm thừa nhận bao giờ chưa?"

"Nhưng, mọi người đều…"

Nhạc Thính Phong ngắt lời bà: "Người phụ nữ của con mà cần đến người ngoài xác định à?"

Nhạc phu nhân: "Nhưng… con…"

"Sau này con sẽ kết hôn, nhưng vợ của con tuyệt đối không phải cô ta, phẩm vị của con còn chưa kém đến mức đó."

Nhạc Thính Phong từ trước đến giờ chưa hề để mắt tới Yến Như Kha, nhưng trong lòng cô ta nghĩ cái gì, anh chỉ cần liếc một cái là biết, còn suốt ngày giả vờ giả vịt nghĩ rằng bản thân mình che giấu rất tốt.

Trong mắt Nhạc Thính Phong, cô ta trông chẳng khác gì thằng hề đang nhảy nhót cả.

Nhạc Thính Phong nói: "Nếu như cô ta mà đến nữa thì mẹ sống một mình với cô ta nhé, con lập tức dọn ra ngoài ngay."

Nhạc phu nhân nghe vậy vội vàng xua tay: "Được rồi, được rồi, mẹ nghe con, nghe con là được chứ gì… Nhà đã neo người thế này, con mà còn dọn ra ngoài, mẹ sợ lắm đấy…"

Nhạc Thính Phong gật đầu: "Được rồi, mẹ đi ngủ đi."

Anh ta quay người vào trong, đóng cửa phòng lại.

Nhạc phu nhân thở dài, bà thực sự cảm thấy Yến Như Kha cũng không đến nỗi nào mà.

"Như Kha làm thế nào mà chọc cái ông tổ này tức đến vậy chứ? Đợi nó hết giận rồi mình khuyên bảo nó sau vậy, haizz."