Thủy An Lạc nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ, cuối cùng vẫn gật đầu, đến công ty với anh cũng được.
Thím Vu biết hai vợ chồng định ra ngoài với nhau lại lải nhải một hồi. Thủy An Lạc tốt tính ngồi nghe, nhưng Sở Ninh Dực thì phát cáu, anh gắt: "Thím Vu..."
Thím Vu như nhận ra điều gì đó nên im bặt, đi bỏ tất cả những gì mà Tiểu Bảo Bối cần dùng trong một ngày vào balo.
Nhưng lúc Tiểu Bảo Bối đi ra ngoài vẫn với cái tay nhỏ đòi tóm lấy ngựa yêu của mình, không thể quên mất ngựa yêu của nhóc được, giờ người ta cũng là người có xe rồi đấy nhé.
Sở Ninh Dực bế nhóc lên, nheo mắt nhìn cu cậu.
Tiểu Bảo Bối lại chẳng thấy sợ gì cả, vẫn cứ giơ tay ra chỉ vào ngựa yêu của mình ê a muốn đem đi theo.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com