"Khụ khụ…"
Nghe thấy lời này, mặt tay chủ quán liền biến sắc, gượng cười một tiếng, rồi nói: "Sao lão gia lại nói thế, tòa phủ đệ này có kiến trúc ngũ tiến, địa thế lại tốt như vậy, một tháng 15 vạn, thực lòng không đắt đâu…"
"Không đắt?"
Trương Huyền khẽ nhếch mép: "Chủ nhân của tòa phủ đệ này tên là Đỗ Kiều, đúng là một thương nhân. Nhưng ông ấy vẫn chưa chết, vì gặp phải cướp nên chuyện làm ăn bị tổn hại nghiêm trọng. Vốn ông ta đã định bán nơi này, nhưng trong thời gian ngắn chưa tìm được người mua, nên đành đem cho thuê. Ông ta đã kí kết thỏa thuận với ông, cho thuê mỗi tháng 5 vạn, ông thu 50% tiền thuê… Bây giờ ông đòi ta đến 15 vạn, lẽ nào hét giá vậy còn chưa đủ lớn?"
"Lão gia, ông… ông…"
Nghe thấy lời của hắn, tay chủ tiệm choáng váng, lùi lại mấy bước.
Thật không vậy trời?
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com