Lão ta ngừng lại một chút, đôi mắt lấp lóe lúc sáng lúc tối, một bên tóc mai rủ xuống, che đi mất nửa gương mặt ôn hòa, nhã nhặn khiến người khác không thấy rõ được vẻ mặt của lão ta: "Có điều, ta vốn cho rằng bạn Hề Nguyệt có tư chất thông minh, mới đạt đến Trúc Cơ kỳ thôi mà đã có thực lực và thiên phú lớn đến vậy, nhưng hóa ra ngươi vẫn luôn giấu diếm. Thực lực thật sự của ngươi hóa ra lại là Kim Đan kỳ."
Hột Khê cười lạnh: "Lục hội trưởng, ông nói nhiều lời vô ích như vậy còn cản trở đường đi của ta, rốt cuộc ông muốn làm gì? Có thể nói thẳng vào vấn đề được không, ta vốn rất lười, việc ta ghét nhất là phải đoán suy nghĩ vòng vo của người khác đấy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com