Tuy rằng trên tivi không hiện rõ mặt anh, nhưng kiểu gì trong video của CIA cũng có.
Hoắc Thiệu Hằng nghĩ một chút rồi gỡ kính áp tròng màu lam và mũi ưng giả xuống.
Nhìn gương mặt thật của mình trong gương, Hoắc Thiệu Hằng cảm thấy hơi xa lạ.
Không còn kính áp tròng màu lam che giấu, Hoắc Thiệu Hằng thay bằng một chiếc kính gọng đen bản to.
Sau khi đeo cái kính này lên, ngoài Cố Niệm Chi, có lẽ đến ba mẹ anh cũng không thể liếc mắt một cái là nhận ra anh ngay được.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn gương mặt mình, trầm giọng mỉm cười.
Mặc dù hành vi hôm nay của anh hơi liều lĩnh, nhưng có thế mới phá vỡ cục diện bế tắc, làm cho người đứng sau màn của đối phương rối loạn, anh mới thoát được nguy hiểm.
Anh nhìn đồng hồ, đã là chín giờ tối, ở nhà hẳn đang là chín giờ sáng, có lẽ Niệm Chi đã dậy rồi nhỉ?
Hoắc Thiệu Hằng yên lặng tháo chiếc kính cho vào hộp, vuốt ve điện thoại di động, chợt nhận ra mình rất muốn gọi về cho Cố Niệm Chi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com